Sunday, April 23, 2017

Thái Độ Của CSVN Đối Với Trung Cộng - Nguyễn Hữu Ninh



Trong lịch sử của đảng CSVN từ khi đảng này được thành lập năm 1930 cho tới bây giờ, năm 2010, đảng này với các cán bộ nòng cốt, chóp bu của nó luôn giữ vai là một chư hầu, Thái thú, chịu làm nô lệ cho TC. Trong tiến trình làm tay sai, nô lệ, Thái thú của các biến kỳ từng lúc, bọn CSVN đã chịu qụy lụy TC rất mực nặng nề để có được những cung ứng của TC cho nhu cầu của chiến tranh ở mỗi thời nặng nhẹ khác nhau. Tựu chung để giành giật cái đỉnh chung của đất nước cho quyền lợi riêng tư, bè phái của bọn CSVN. Chúng ta sẽ thấy được thái độ của bọn CSVN đáp ứng với những thời kỳ đó trên các bình diện lịch sử chính trị, quân sự, kinh tế tài chánh.
Sự thờ lạy chủ nghĩa CS, và du nhập chủ nghĩa này vào trong nước và đến khi nó trở thành hiện thực ở Á Đông, Mao đã cướp được toàn cõi TH lục địa vào năm 1948, đã móc dính vào nhau của 2 đảng CS. Riêng CSVN, bị mê hoặc đến điên cuồng chịu làm tên lính tiền phong ở ĐNÁ cho khối CS. Sự thần phục CNCS và nô lệ các nước CS đàn anh đã thể hiện qua các việc làm, ý tưởng, lời nói của những tay đầu sỏ VC:
Khi HCM đang ở hang Pắc bó Việt Bắc, đã đặt địa danh xung quanh bằng những tên “Đây suối Lenin, kia núi Mác” hoặc là “Ai đó thì có thể sai, chứ đồng chí Stalin và đồng chí MaoTĐ thì không thể sai được” như sự vong bản, bộc lộ trong di chúc của HCM: “vì vậy tôi để sẵn mấy lời này, fòng khi tôi sẽ gặp cụ Cac Mac, cụ Lênin và các vị c.m. đàn anh khác…”.
Sự phản dân hại nước của Lê Duẫn khi y nói: “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô đánh cho Trung Quốc”. Hoặc khẩu hiệu thời thượng “Chủ nghĩa Mác Lê bách chiến bách thắng muôn năm”
Trường Chinh, khi giữ vai TTK đảng Lao Động (CS) đã nhận mù quáng trên văn bản rằng, VN là chư hầu từ lâu của TQ, VN thần phục những văn minh, chữ nghĩa, kỹ thuật TQ. Y kêu gọi bài chữ Quốc ngữ, bài y khoa, bài thực dân, bài lớp trí thức xuất thân từ Âu Mỹ.


Trong văn học, chỉ có thơ của Tố Hữu và HCM mất gốc, sắt máu phục vụ nhu cầu tuyên truyền, chiến tranh là được phổ biến, cho học hỏi theo kiểu thương Stalin hơn 10 lần cha mình: “Thương cha thương một thương ông thương Mười” và bập bẹ tiếng con trẻ VN không kêu cha kêu mẹ mà “Tiếng đầu lòng con gọi Sít Ta lin…”
Khốn nguy nhất, Công hàm của Phạm Văn Đồng, Thủ tướng VN DCCH ký ngày 14 tháng 9 năm 1958, theo đó, xác nhận chủ quyền của TC trên quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa điều mà TC vin vào để đánh chiếm Hoàng Sa, 10 đảo thuộc quần đảo TSa và vẽ lại bản đồ chủ quyền của TC thâu gồm tất cả Vùng Biển Đông.
Ngoài sự cùng chung CNCS, xin được làm đầy tớ cho TC để được giúp đỡ tấn chiếm, hóa đỏ các nước ĐNÁ, cọng thêm với sự giúp đỡ “tận tình” cùng một lý tưởng, cảnh ngộ với TC, CSVN đã nhờ vã, dùng đất TQ để ẩn náu, sinh hoạt với CS quốc tế, giao liên trong nước, huấn luyện cán bộ, cho nợ vũ khí đạn dược; TC làm đường rầy xe lửa vào sâu vào trong lãnh thổ VN để tiếp tế súng đạn, quân nhu, quân cụ, thực phẩm; đưa sĩ quan và lính TC giúp đánh trận Điện Biên Phủ; TC cử cố vấn chính trị, đưa phe thân TC như Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Hoàng Văn Hoan lèo lái chính sách của CSVN. Cải Cách Ruộng Đất, đấu tố, Cải Tạo Công Thương Nghiệp đều rập khuôn TC. Mao đã gửi cán bộ huấn luyện và theo dõi sự thực thi. Lợi dụng sự tin tưởng của bọn VC, TC được nhờ vẽ bản đồ quân sự, TC đã di chuyển một số đường biên giới lấn qua VN cùng với sự lấn chiếm biên giới phía Bắc VN trước đó. Giai đoạn đánh chiếm Miền Nam, CSVN mở đường mòn HCM, TC cung cấp cố vấn chính trị, vận động quốc tế, giúp đỡ hậu phương Miền Bắc để bọn CSVN rảnh tay có thể dốc toàn lực vào chuyện đánh chiếm Miền Nam.
Tính nô lệ, làm thân Thái thú căn tính đã thể hiện từ khi HCM chấp nhận CNCS, TC đã tiếp tục huấn luyện cán bộ, tiếp viện suốt cuộc chiến, ngoại trừ TC lạnh nhạt cuộc cưỡng chiếm miền Nam của CSVN năm 1975 và dứt tình khi VC theo Liên Xô đánh Cam Bốt, cao điểm là sự phẩn hận của TC qua việc Đặng Tử Bình “dạy cho một bài học”với bọn đàn em VC năm 1979, TC chiếm giữ thêm các khu dọc biên giới mà thời HCM vốn đã bị lấn qua và nhân cơ hội này, TC chiếm giữ thêm đất dọc biên giới từ Hà Giang, Cao Bằng, Lạng Sơn, Hải Ninh. Khối LX tan rã, mặc dầu bị TC coi VC là thứ phản chủ, không tin được, đã dạy cho một bài học năm 1979 nhưng VC vẫn trơ trẽn xin được làm lành với TC, thương thuyết nối lại bang giao năm 1991, vào thời Đỗ 10 làm Tổng Bí Thư, Võ Văn Kiệt, Thủ tướng.
Sách giáo khoa dạy học sinh chăm chú vào tuyên truyền chính trị, chiến tranh. Lịch sử VN được viết lại cho phù hợp tình hữu nghị Việt Trung. Các cán bộ cao cấp, ăn mặc áo đại cán, phong cách rập khuôn TC. CSVN để cho phim ảnh, văn hóa Tàu tự do xâm nhập, tràn ngập thị trường. Các bài hát bắt chước TC, cùng âm điệu, lời nhạc hung hăng, sắt máu. Trùng tu, lập đền, phổ tư tưởng Khổng tử để vực dậy, đề cao sự trung thần, chư hầu của Nho gia, thịnh hành thời Phong kiến tại TQ trước đây. Vấn đề hôn nhân lấy vợ Việt mà tệ nạn trọng nam đi với chế độ hạn chế sinh sản gây ra cảnh trai thừa gái thiếu tại TC.
CSVN lúc nào cũng đề cao, nịnh hót, ra rả khẩu hiệu bợ đỡ tình đồng chí thắm thiết với TC “ môi hở răng lạnh” “núi liền núi, sông liền sông… tình hữu nghị Việt Trung đời đời bền vững”. Mười sáu chữ vàng “Ổn định lâu dài, hướng tới tương lai, láng giềng hữu hảo, hợp tác toàn diện” Nông Đức Mạnh khúm núm, khấu đầu nói với thư ký của Hồ Cẩm Đào về việc TC phản đối chuyện sinh viên biểu tình chống TC khi TC sát nhập HS và TS vào Tam sa thuộc TC “Vì tình hữu nghị đời đời giữa VN và TQ, lãnh đạo VN hiến dâng tất cả”.
Để cho đảng sống còn, để chuộc lại hành vi mà TC cho là đồ phản phúc, CSVN chấp nhận để được giúp đỡ từ TC, đã phải trả nợ chiến tranh và CSVN bị TC chèn ép làm những tội tày trời như sau:
CSVN dâng đất của VN qua Hiệp Định Biên Giới năm 1999, VN mất Ải Nam Quan, Thác Bản Giốc, bị lấn mất qua cột mốc dọc biên giới…VN mất 114 km2 cho TC; CSVN hiến 11,000 km2 vùng Vịnh Bắc Bộ qua Hiệp định Vịnh Bắc Bộ năm 2000;
Quyền khai thác Bauxit Tây nguyên; nhượng quyền, cho thuê rừng khai thác, VN mất đi thế chiến lược và mất đi nguồn tài nguyên quý giá; không kiểm soát được hàng chục ngàn nhân công Tàu qua làm việc tại các công trình.
Kinh tế trao đổi 2 bên, biên giới đi lại, hộ chiếu, thủ tục nhập cư, đấu thầu làm ăn, dân TQ được ưu đãi dễ dàng. VN có thị trường trao đổi với TC lớn nhất, mất quân bình mà phần thâm thủng, chênh lệch, lỗ lã, thiệt thòi về phía VN. Kinh tế VN bị đè bẹp, lệ thuộc, không cạnh tranh nỗi. Nạn phá giá, tiêu thụ những hàng hóa, thực phẩm thiếu phẩm chất, giả mạo; hàng bị các nước Âu Mỹ trả về cũng có cách đi qua ngã VN… VN có thể nói tiêu thụ các hàng phế thải, hạng 3 của Tàu.
Ngày nay sự xâm nhập người, văn hóa, kinh tế của TC được sự đồng thuận của VC là mặt nhu, của chính sách tầm thực tương hợp, hổ trợ với mặt cương, xâm lược bằng quân sự lãnh thổ lãnh hải của VN.
Mặt nhu kinh tế, VN là nước trao đổi bất quân bình lớn nhất với TC trong khu vực. Trao đổi thương mại giữa TC và ASEAN vượt hẳn Hoa Kỳ. Khối ASEAN là khách hàng lớn nhất sau LM ÂC và Nhật. Thị trường CAFTA chỉ đứng sau EU và NAFTA Hiệp định Tự Do Thương Mại (North American Free Trade Agreement). Từ 2003 TC và khối ASEAN tăng trưởng bình quân 26%/năm. Một cường quốc luôn đặt mắt vào, đã có cả một quá trình lịch sử xâm lược với các lân bang, đặc biệt VN, sẽ có những hậu quả tai hại khôn lường nếu VN tiếp tục lệ thuộc hoàn toàn kinh tế, CTrị vào TC. Sự di hại này không biết bao thế hệ sắp tới mới gỡ ra được.
TC ngày nay sau hơn 30 năm thay đổi đã nghiễm nhiên đứng vị thế cao kinh tế thế giới. Khi đã sung túc, chúng tuôn ra thực dân kiểu mới của chúng phối hợp với số lượng người Hoa hiện diện khắp thế giới, tiêu thụ, quảng bá sản phẩm, hội nhập, đầu tư, chiếm thị trường, mua đất đai, ký hiệp ước khai thác quặng mỏ, thuê mướn, dùng đất trồng trọt, xuất cảng người lập nghiệp, mua bán, trao đổi với các nước như Phi Châu, Nam Mỹ, ĐNÁ…
VN là sự nhòm ngó trước tiên về Biển Đông, cửa ngỏ buôn bán, giao thông, an ninh khu vực đã bị TC chế ngự. Thêm vào, nguồn hải sản phong phú, đa dạng đã cung cấp, nuôi dưỡng dân Việt Nam cả bao đời. Lại nữa, khoáng sản, mỏ dầu khí có trữ lượng lớn lao trong khu vực đảo, thềm lục địa thuộc chủ quyền VN cũng bị TC xâm chiếm, cướp mất. Không gian sinh tồn Trời, đất, biển, tài nguyên, giao thông… thuộc VN bị TC đe dọa, cướp đoạt trắng trợn, bất chấp luật lệ quốc tế, tính lịch sử, địa lý .
Việt Nam là bàn đạp tấn xuống ĐNÁ mà trước đó CSVN đã nhận là tên lính xung phong bành trướng CNCS quốc tế, đánh, dọn đường cho TC thì trong thời chiến Quốc Cộng, CSVN đã tự hủy thế lực của đất nước như gây chiến tranh, chia rẽ, tù đày, giết chóc, phá hủy, kiệt quệ nền kinh tế, văn hóa mất gốc và đi đúng sách lược của TC cho mục tiêu cuối cùng hôm nay, chiếm cứ và đặt VN lệ thuộc vào TC. Tư cách của một chính quyền mà chủ quyền không có, dâng đất nhượng biển cho bọn xâm lược, kẻ thù tối hậu của dân tộc; dân bị giặc giết trong lãnh hải của VN mà bọn VC đã không dám lên tiếng mà chỉ khép nép âm thầm nhận lỗi, mất hết tư cách, sĩ diện.
Vì trung thành với chủ nghĩa độc tài CS;
Vì đặt quyền lợi, quyền lực cá nhân lên trên quyền lợi của dân của nước;
Vì nô lệ tính của đảng và những kẻ cầm quyền chóp bu;
Vì bị mờ mắt, quanh quẩn trong sự nhỏ nhen tầm thường, bị đút lót, bị cấy sinh tử phù, giăng bẩy, bày kế, gái;
Vì những ràng buộc quá khứ, những mật ước giữa 2 đảng CS Việt Nam và Trung Quốc nên thái độ của TC vẫn là anh lớn xấc xược, uy hiếp, đè bẹp anh nhỏ vốn thói qụy lụy, láu cá, bất kể công lý. Thái độ của CSVN, một bầy nô lệ, phủ phục, xin xỏ ân huệ, lo trả nợ chiến tranh, không kể gì chuyện dâng đất, nhượng biển…tất cả cho TC làm nhục quốc thể từ HCM khai thần cho tới Nông Đức Mạnh ngày nay.
Qua Công Hàm bán nước của Phạm Văn Đồng năm 1958, công nhận HS và Trường Sa thuộc TC, HS bị TC chiếm năm 1974, mà quân lực của VNCH đã anh dũng chiến đấu để giữ toàn vẹn lãnh thổ của tổ quốc, CSVN đồng lõa giữ im lặng. TC chiếm 10 đảo của quần đảo Trường sa, CSVN im hơi lặng tiếng dư luận trong ngoài. TC Lên mặt chủ quyền đối với HS đã ăn cướp được và khu vực chung quanh quần đảo này bằng cách đưa tàu chiến tuần tra, thị uy, kiểm soát khu vực, bắn giết ngư dân VN, bắt tàu đánh cá, phá tàu, giam tù, bắt tiền chuộc mà ngư dân Việt Nam đã sinh sống hằng bao đời, cha truyền con nối, CSVN nín thinh. Dân phản đối TC hoặc biểu lộ lòng yêu nước, CSVN đánh dẹp và bắt bỏ tù trong khi CSVN hộ tống, bảo vệ bọn xâm lược TC cầm đuốc Olympic, hô vang khẩu hiệu “kiên quyết duy trì tổ quốc thống nhất”, chúng trưng bày các biểu ngữ với bản đồ TQ cùng với 3 vạch tượng trưng quần đảo HS, TS, ngang nhiên chạy khắp Sàigòn.
Việc làm bán đất dâng biển của CSVN là tội đồ khủng khiếp nhất trong lịch sử Việt; hành động đàn áp lại sự lên tiếng phản kháng, chống đối của sinh viên, của dân chúng về sự nhu nhược; sự im lặng đồng lõa và lên tiếng lấy lệ trước áp lực của dân chúng về việc CSVN ký Hiệp Định Biên Giới năm 1999, Hiệp Định Vịnh Bắc Bộ năm 2000; Việc TC sát nhập HS, TS vào Tam sa đã minh chứng thân phận nô lệ cho TC để được hưởng bổng lộc của TC, của những kẻ vong thân, vong bản của tập đoàn CSVN từ năm 1930 đến nay trước sau như một.
Tựu trung một sợi chỉ đỏ xuyên suốt vận mệnh dân tộc VN từ khi đảng CSVN xuất hiện đến nay: Chủ nghĩa độc tài CS, thần phục ngoại bang từ một khối Cộng, Liên xô, Đông Âu, TC trước đây và bây giờ thần phục TC. Khi bọn VC đã làm thân Thái thú như vậy, thì CSVN chỉ thỏa mãn quyền lợi TC và bọn cầm quyền , dân VN là nạn nhân, phương tiện cho CSVN bóc lột, khai thác.
Bọn CSVN không thay đổi chính trị, không dứt khoát, không thấy xa, không thấy cái chung của cả nước, không lo cho Dân giàu nước mạnh, an cư lạc nghiệp. Cho nên đất nước vẫn không đi lên được ngoại trừ vỗ béo các tên đầu não, cán bộ CSVN, miễn là vẫn giữ được quyền lực và quyền lợi của chúng, bọn vong bản.
Còn đảng CSVN ngày nào thì VN còn bị khốn nhục, bóc lột một cổ 2 tròng: ngoại thù xâm lược, nội thù thái thú tay sai. Còn CSVN, dân VN không thoát khỏi vòng nô lệ, lạc hậu, vô giáo dục, đầy dẫy tệ nạn xã hội…nguy hiểm và khốn nạn nhất cho dân tộc VN là nỗi nhục mất nước, mất tất cả những gì Tổ tiên, Cha Ông đã gầy dựng nên non nước, bờ cõi này với khí phách ngút trời, với tinh thần quật cường, uy dũng Tự chủ cả ngàn năm nay đã làm khiếp đảm Bắc triều bao phen.

Nguyễn Hữu Ninh



No comments: